Làm mẹ lần 2 Diệp có gì khác?
Lần này làm mẹ, trời ơi, thực sự mang theo những sự khác biệt quá đỗi to lớn so với lần đầu làm mẹ các bạn ạ. Hôm nay tớ xin tổng kết 10 điều ngắn gọn, để biết đâu truyền thêm chút dũng cảm để các mẹ sinh thêm em bé được. Nếu ai có đồng cảm, hãy comment chia sẻ với tớ nha!
1. Tự tin hơn rất nhiều
Sự tự tin này thực sự là một món quà vô giá những năm chiến đấu vật lộn tâm lý với bản thân, với gia đình, với xã hội trong lần đầu sinh em bé đem lại. Mặc dù sự thật là mỗi em bé là một cá thể khác biệt, chẳng có kinh nghiệm nào có thể áp dụng được chuẩn 100% với em bé khác, nhưng cái sự tự tin nó giải phóng đầu óc, tâm lý cho mẹ lắm luôn. Tớ bỗng nhận ra việc nuôi con không stress nó thật là tuyệt vời biết bao. Sau 'sản phẩm' đầu tiên cũng có chút kết quả là chị Mí lớn, ngoan, đáng yêu thì giờ khi nuôi Mochi, mọi người cũng bớt thắc mắc nhiều, tớ cũng bớt hẳn việc tự hỏi bản thân khi đưa ra mỗi quyết định. Tự tin hơn rất nhiều!
2. Quyết đoán hơn rất nhiều
Sự quyết đoán lần này chính là hệ quả của sự tự tin vô đối đến từ mục 1. Tớ nghĩ ở lần nuôi em bé thứ 2 này, tớ đã có đủ kiến thức, đủ kinh nghiệm và quan trọng hơn cả, là hiểu rất rõ mình muốn gì, mình làm được gì, giới hạn mọi điều đối với mình là ở đâu, nên việc đưa ra các quyết định đều rất nhanh, gọn và dứt khoát. Việc có ít người hơn tham gia vào quá trình thảo luận cũng là một điểm cộng to lần này các bác ạ =))
3. Hành trình đi sinh 'chủ quan' hơn
Vì mình đã sinh 1 lần rồi mà, nhớ được hết quy trình nhưng khi nó tới vẫn sấp mặt như thường các mẹ ạ. Vì lần 1 tớ sinh mổ cấp cứu lần 1 nên lần này bác sĩ chỉ định mổ chủ động. Thật ra vì tớ đã quên hết sự đau đớn từ lần trước rồi nên lần này tự tin lắm. Cảm giác vào viện đi sinh cứ như đi ra đầu phố làm bát phở thôi. Đến khi lên bàn mổ đèn rọi vào mặt rồi mới nhớ lại hết các ký ức lạnh lẽo, đau đớn, sợ hãi, âu lo. Lúc hết thuốc rồi mới giật mình ôi thôi, sợ hãi, sao nó đau hơn trong trí nhớ tới vậy.
4. Hợp tác với chồng tốt hơn
Anh lo đứa lớn, em lo đứa bé. Em cho ăn, anh vỗ ợ. Anh thay bỉm, em hút sữa. Đúng là khi có em bé rồi, cảm giác thiếu thốn thời gian ập vào mặt nên hai vợ chồng không còn lúc nào tranh cãi, tủi thân, tị nạnh nhau nhiều như lần đầu nữa. Chồng tớ đã giúp đỡ tớ rất rất nhiều, và tớ cũng chủ động với mọi việc hơn rất rất nhiều.
5. Chấp nhận sự thật rằng có những thứ sẽ không thể thay đổi
Ví dụ như việc tiếng khóc 3 tháng đầu của con nó ám ảnh như thế nào; hay việc vỗ ợ cho con nó khó và lâu và mệt thế nào; hay việc hút sữa kì cạch nó mệt mỏi thế nào; hay việc mình tự ti với cơ thể sau sinh như thế nào; hay việc đầu óc mụ mẫm quên trước quên sau đủ thứ như thế nào; hay việc thèm ngủ thiếu ngủ cảm giác vô tận như thế nào; hay việc biết rằng so sánh mình liên tục với các bà mẹ khác một cách vô thức nó toxic như thế nào nhưng vẫn không thể ngừng... Có rất nhiều điều dù có rút kinh nghiệm bao nhiêu lần thì nó vẫn là một phần không thể thiếu của hành trình làm mẹ. Mỗi lúc nó ập xuống chỉ có thể hít thở thật sâu rồi luyện chưởng rồi-nó-sẽ-qua mà thôi.
6. Biết ơn sự giúp đỡ hơn rất rất rất nhiều
Đúng đấy các bạn, rất rất rất nhiều chứ không chỉ nhiều đâu. Tớ nhận ra sự giúp đỡ của mọi người xung quanh là một điều tuyệt vời. Thay vì ôm những ấm ức và cảm thấy căng thẳng khi những gì mọi người làm không theo ý mình trong lần sinh đầu, thì lần này tớ nhận ra rằng việc con tiếp xúc với nhiều phong cách chăm sóc không còn là tận thế nữa. Tớ cũng đã biết chủ động bày tỏ quan điểm, kỳ vọng của mình hơn, và đàm phán những vấn đề "nghiêm trọng" khi cần thiết. Tớ nhận ra rằng được giúp đỡ là một đặc ân thật sự. Tớ biết ơn vô cùng!
7. Thấy tự do hơn
Tự do trong suy nghĩ. Tự do trong tâm trí. Tự do về tâm lý. Tự do nuôi con theo cách mình thích. Tự do bày tỏ những cảm xúc của bản thân. Nói chung là tự do hơn hẳn. Chắc chắn phải cảm ơn hành trình làm mẹ lần đầu đã cho mình tiến hoá được tới như bây giờ, nhìn thấy chân trời sáng lạn này, để nuôi em bé số 2 được tự do đến vậy!
8. Bớt sợ hãi hơn
Có rất nhiều nỗi sợ không tên liên tục luẩn quẩn trong đầu óc tớ trong lần nuôi con thứ nhất. "Mình làm thế này liệu có sao không nhỉ?" chắc chắn phải đoạt giải câu hỏi ám ảnh nhất. Rất may trong lần 2, đi đôi với sự tự tin, tớ đã bớt sợ hơn rất nhiều. Ra đường giờ bị doạ các truyền thuyết không cơ sở khoa học là mình đủ sức mạnh & kiến thức để đáp lại (nếu cần thiết) rồi. Còn không thì cứ cười hiền hậu và việc mình mình làm mà thôi!
9. Thấy mình đủ đầy hơn
Khi có 1 con, tớ thấy mình đã đủ rồi. Cuộc sống gia đình trọn vẹn đến mức tớ liên tục bị ám ảnh với cảm giác tội lỗi khi nghĩ tới việc phải san sẻ thời gian & tâm trí cho 1 em bé khác ngoài con gái lớn. Nhưng giây phút được ôm con gái nhỏ trong tay, nhìn con gái lớn ôm em, thương em, chia sẻ những điều ngọt ngào nhất với em, lo lắng cho em, hướng về em mọi lúc, tớ mới hiểu cuộc sống của mình bây giờ mới thật sự tròn trịa. Bức tranh có 3 mảnh ghép giờ đã thành 4 mảnh thật sự khăng khít.
10. Chủ động mở lòng & học hỏi
Tớ đã rất nhiều lần nói rằng, cuộc đời gần ba chục năm trên đời đã có nhiều trải nghiệm, nhưng chưa có gì khó bằng làm mẹ. Đúng là thế. Và bây giờ tớ sẽ xin mệnh đề này này "chưa có gì khó bằng làm mẹ lần đầu". Thực sự đó là những ngày tháng dài tưởng như bất tận những vận lộn thầm lặng trong tâm trí, những hỗn loạn giữa các thái cực bình yên - ồn ào; yêu thương - thù ghét; chu trình - bất thình lình;... Và đó cũng là những ngày tháng tớ buộc phải lớn lên với tốc độ nhanh nhất có thể, buộc phải thích nghi với vai trò mới từng giờ từng phút dù có sẵn sàng hay chưa. Lần này làm mẹ, tớ biết rằng những thử thách đó sẽ không kéo dài mãi. Khó hay không là do cách mình nhìn nó mà thôi. Thay vì mindset "khó quá, chắc mình không làm được" thì tớ sẽ nhìn nó với ánh mắt "nào, tìm cách để làm được!".
Thay vì trách móc, dằn vặt, buồn tủi, tớ sẽ chọn sẻ chia, học hỏi, khắc phục. Mình cũng cần lớn lên cùng con. Những đêm dài sẽ không dài mãi. Những giây phút con cần mẹ ôm bế dỗ dành cũng sẽ không vô tận. Con sẽ không bé lại. Mẹ cũng sẽ chẳng còn cơ hội để dành cho con những yêu thương vô điều kiện mãi. Thế nên tớ chọn cách tận hưởng, và mở lòng với mọi điều.
Ngày mai, nhất định mẹ sẽ là phiên bản tốt hơn. Và mẹ tin, con cũng vậy.
Yêu yêu,
Tớ Diệp